Khoảng cách giữa đời
-
ChủTrương
Phụng Vụ
Đăng Ký
Đăng Nhập
CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐẾN VỚI TU ĐẠO TRUYỀN THÔNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM HẢI NGOẠI
Suy Niệm: “Hoạt động Tông đồ là niềm vui hạnh phúc và lợi ích vĩ đại, là đồng trách nhiệm của người tín hữu Công Giáo, như chóp đỉnh cao cả nhất của mọi đặc ân, chúng ta được tháp nhập và tham dự vào ba thiên chức của Chúa Kitô là:"Tư tế, Tiên tri và Vương đế" mang trong mình sứ vụ loan báo "TIN MỪNG Cứu Độ CHÚA GIÊSU KITÔ" đến với nhân loại„. (Tu Đạo)

www.tu-dao.de

Niên Lịch Phụng Vụ Tháng 12 Năm A 2019-2020
01. 12. 2019 PHỤNG VỤ NĂM A CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG

!!!Bạn Đăng Ký Làm "THÀNH VIÊN" Sẽ Có Nhiều Quyền Lợi và "Sẽ Không Thấy Quảng Cáo"!!!

Trang 1 trong tổng số 1 trang
Khoảng cách giữa đờiXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Khoảng cách giữa đời Icon_minitimeTue Dec 03, 2013 2:48 pm
Admin
DIỄN ĐÀN
TU ĐẠO VIỆT NAM
Admin
Tước hiệu
Ban Quản Trị
Ban Quản Trị
online
Tuyên Dương Huân Chương Tuyên Dương Huân Chương :

Khoảng cách giữa đời 2 Khoảng cách giữa đời Th_23 Khoảng cách giữa đời Th_2q
Hạng Nhất Sao Sáng


Capricorn online

Bài gửiTiêu đề: Khoảng cách giữa đời

Khoảng cách giữa đời
Khoảng cách giữa đời

Một buổi trưa mùa hạ nắng như thiêu đốt, một phụ nữ mù lòa bước đi chậm chạp trên đường mòn ở vùng ngoại ô thưa thớt dân cư. Tay không cầm gậy, bà rất quen thuộc với lối đi này. Bên vệ đường, có một cây to, bà rẽ vào đó, dường như để trốn cơn nắng hạ dưới bóng mát tàn cây phủ trên khoảng đất rộng. Có thể bà sẽ nghỉ trưa như mọi lần sau những buổi đi xin.

Bà đến gần gốc cây, sẽ dựa vào đó để tìm giấc ngủ yên lành. Bà sẽ cảm thấy hạnh phúc không thua gì mệnh phụ ngã lưng trên chiếc giường nệm êm ái. Bà đang mơ màng với hạnh phúc lớn lao nhất thì, bất ngờ, vấp phải vật gì, bà chao đảo, chưa kịp lấy lại thăng bằng thì nghe tràng âm thanh chua chát: ''Ai đó? Bộ đui mù rồi hay sao mà không thấy tui đang ngồi đây vậy? Thứ đồ gì mà sớn sác thế?''

Xin lỗi, xin lỗi! Tôi mù cô ạ! Tôi mù thật! Cho tôi xin lỗi! Xin lỗi cô! Bà hốt hoảng trả lời khi gượng đứng lên được.

Giọng nói thanh thót quá, chắc là cô ấy còn nhỏ lắm, tuổi cỡ con mình là cùng. Bà nghĩ thế và hối hận vì thái độ bất cẩn của mình. Im lặng! Không có tiếng trả lời! Đúng như người phụ nữ suy đoán, tiếng nói phàn nàn gay gắt vừa rồi là của một cô bé trạc tuổi mười bốn, mười lăm. Có điều bà không biết được rằng cô bé ấy cũng mù như bà. Cô bé cũng đi xin và dừng chân nghỉ nơi này trước bà.

Hối hận vì lời nói vừa rồi, cô bé im lặng! Ngóng chờ một lúc, người phụ nữ mù lòa vẫn không nghe lời nào đáp lại. Bà nói lớn lên lần nữa: ''Cho tôi xin lỗi nhé! Tôi mù! Tôi mù thật đó!'' Rồi bà quay lưng bước đi. Chợt cô bé gọi lại: ''Nè bà ơi, tôi cho bà một ngàn nè!'' Số tiền duy nhất mà cô đang có. Nghe thế, bà rất mừng. Bà mừng vì nghĩ cô bé đã tha thứ cho mình, hơn là nhận được một ngàn đồng. Bà dừng lại, quay ngược chiếc nón lá cũ kỹ đưa về phía tiếng nói. Chợt một chiếc lá vàng rơi vào chiếc nón của bà. Tưởng cô bé bỏ tiền vào đó, bà nói: ''Cám ơn cô, cám ơn cô!'' Nhưng, khi thọt tay vào nón lấy tiền, bà mới nhận ra đó chỉ là chiếc lá khô. Bà lẩm bẩm: ''Cô bé gạt mình. Chắc cô bé còn giận mình.'' Bà buồn bã quay đi!

Trong khi đó, cô bé cầm tờ giấy một ngàn đồng, đưa về phía bà, chờ đợi bà lấy. Nhưng cô bé lại nghe tiếng bước chân xa dần. Không lấy tiền, chắc bà ấy còn giận mình. Cô bé nghĩ như vậy, và lòng vô cùng buồn bã.

CHIA SẺ MỘT CHÚT SUY TƯ
Đọc xong chuyện này, tôi chợt nhớ câu nói của nhà văn nào đó: ''Tôi sợ chiếc lá rơi vô tình làm vỡ ánh trăng vàng trên mặt hồ yên lặng!''
Trong câu chuyện hai người mù, chiếc lá vàng không rơi vào mặt hồ yên lặng, mà vào chiếc nón của tâm hồn hiền hòa đơn sơ, làm tan vỡ sự an bình của hai tâm hồn cùng đau khổ. Hai người mù!
Người phụ nữ mù ở hiền quá, phải không, các bạn? Có thể cuộc đời của bà đã gặp nhiều lận đận, truân chuyên. Nhưng bà vẫn phản ứng rất dịu dàng với cô bé có phần thô lỗ. Cô bé mà lời lẽ có vẻ mất dạy ấy, trong thẳm sâu tâm hồn, vẫn rất đáng yêu. Cô hối hận. Cô chẳng biết nói gì, thậm chí cũng không xin lỗi người mà cô đã nói quá lời. Cô bé mù lòa, vô học ấy cần được cảm thông, nên người phụ nữ bị xúc phạm đã có lòng bao dung với cô bé. Cô bé dùng số tiền, mà cô có, là thái độ phục thiện, làm hòa, đó không phải là đáng yêu lắm sao?! Chỉ tiếc một điều là chiếc lá vô tình làm hai tâm hồn đơn sơ có một khoảng cách, không hiểu được nhau!

Trong đời, có biết bao lần con người hiểu lầm nhau.
Thế giới vật chất mênh mong đã đành, thế giới tâm hồn của mỗi người càng bao la hơn nữa. Cho nên có khi một người đang ở bên cạnh ta, mà vẫn như xa cách nghìn trùng!

Ngày nay, khoa học càng tiến bộ, thế giới càng gần nhau hơn, nhưng con người thật sự đã hiểu nhau chưa?
''Vô tri bất mộ'', không hiểu biết nhau, làm sao thương yêu nhau?
Tôi nhớ có chuyện phim Ấn Độ mang tên Khoảng Cách.

Chuyện kể:
Một buổi sáng đẹp trời, chàng thanh niên nọ lái xe đến sở làm, không may đụng phải đứa bé mới vừa lên bảy. Bé được chở đến bệnh viện cấp cứu. Tình trạng bé không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nó bị gảy chân và có thể sẽ không trở lại bình thường.
Điều đáng nói, bé này là con trai duy nhất của một goá phụ chưa đầy ba mươi. Cô căm tức chàng trai, nguyền rủa chàng bằng những lời lẽ cay độc nhất. Điều đó có thể dễ hiểu: vì nàng quá thương con là niềm an ủi duy nhất của nàng khi chồng nàng mất không đầy một năm sau là nàng sinh đứa con đầu lòng. Đứa bé xinh đẹp, thông minh và dễ thương, bổng dưng thành kẻ tật nguyền. Càng nghĩ, nàng càng căm hận! Sau thời gian điều trị, đứa bé xuất viện, chân được phẫu thuật thành công, không phải cắt! Tuy vậy, đứa bé đi đứng còn rất khó khăn, cần phải luyện tập nhiều, mới có thể trở lại bình thường.

Mẹ đứa bé không thể nguôi ngoai được mối sầu hận trong lòng. Phần chàng trai, trong thời gian đứa bé ở bệnh viện, gần như lúc nào chàng cũng ở bên bé. Khi bé được xuất viện, mỗi sáng trên
đường đi làm việc, chàng tranh thủ ghé thăm nó. Buổi chiều, chàng đến vui chơi với nó. Chàng động viên nó tập đi từng bước, như người mẹ tập con đi chập chững. Chàng mua quà cho bé, khích lệ bé, cổ võ bé mỗi khi bé đi được nhiều bước liên tiếp tự nhiên như người không bị thương tích! Chàng nhẫn nhục.

Chưa bao giờ mẹ đứa bé ban tặng chàng một nụ cười! Điều đó có nghĩa là chàng chưa được tha thứ! Nhiều lúc, chàng muốn buông tiền bồi thường trọn gói, rồi quay đi, bỏ mặc sau lưng goá phụ trẻ kiêu kỳ và sắt đá, nhưng chàng thật sự thương đứa bé. Chàng muốn trả lại đứa bé cuộc sống bình thường, hay ít ra là không đến đổi tồi tệ.

Rồi ngày tháng dần qua, nỗ lực của chàng đã đem lại kết quả rất khả quan. Những bước chân của đứa bé tuy còn đôi chút vụng về, cũng như trên gương mặt mẹ nó còn vương nét lạnh lùng, nhưng tiếng cười đã tìm lại được trong căn nhà hằng ngày vắng vẻ ấy.

Rồi chiều nọ, chàng nói lời từ giả hai mẹ con. Đứa bé ôm lấy chàng và hồn nhiên nói: ''Sao chú không ở lại với cháu luôn vậy, chú?''

Chàng nhanh nhẩu trả lời: ''Được rồi, được rồi! Cháu ngoan nhé! Chú sẽ thường xuyên đến thăm cháu mà! Nhớ phải tập đi, tập chạy nhiều nữa nhé! Hôm nào, ra bãi biển chạy đua với chú nha! Chạy thắng chú là có quà to cho cháu đấy!''
Mẹ đứa bé im lặng.

Một buổi sáng Chúa Nhật, trên bãi biển, đứa bé chạy đùa giỡn với chàng. Bé nắm tay kéo mẹ lại bên nó để cùng hốt cát đắp ngôi nhà thật to. Nó nói: ''Chú với mẹ nhặt những viên sỏi đẹp lót xung quanh nhà, nhen.'' Nó chạy tung tăng, hí ha, hí hửng. Đôi chân nó đã mạnh thật rồi! Nó vui quá. Nó không còn nhớ đến vết thương nữa. Bóng đứa bé sáng rực và lấp lánh trên bãi biển như cánh hải âu trong nắng bình minh. Chàng nhìn theo đứa bé, lòng vui khôn tả. Góa phụ trẻ nhìn theo con, nụ cười rạng ngời không tắt trên môi.

Bất chợt, hai người nhìn nhau. Niềm vui được chia sẻ là niềm vui được nhân đôi. Cả hai cùng cười. Họ đã quên khoảng cách tự bao giờ? Mới hôm nay hay đã từ lâu? Điều đó chỉ có hai người biết! Dường như có chút gì e thẹn trong cái nhìn bất chợt ấy.

Nàng cúi xuống như để che giấu điều gì từ cõi thâm sâu lòng nàng. Bất ngờ nàng thấy viên sỏi lớn đang lấp lánh trong nắng. Chàng cũng thấy. Nàng cúi xuống nhặt. Chàng cũng nhặt. Bàn tay của nàng đặt lên viên sỏi. Bàn tay của chàng đặt lên tay nàng. Nàng không rút bàn tay lại. Chàng cũng không.

Tiếng sóng biển vẫn, như muôn thuở, rì rào như tiếng tơ lòng muôn thuở vẫn ngân nga.
Chú! Mẹ! con nhặt được một bụm sỏi rồi nè! Mẹ và chú được nhiều không? Đứa bé chạy lại hỏi.
Không có câu trả lời. Chỉ có viên sỏi duy nhất mà hai người không nhường nhau! Cả hai đều đang cố giữ lấy viên sỏi ấy! Vì viên sỏi đã hóa kiếp thành viên kim-cương-hạnh-phúc! Mà hạnh phúc thì phải hai người giữ mới được vẹn toàn! Và, như thế, bạn đã biết phần kết luận của câu chuyện này rồi!

Cách nào là do định mệnh, khoảng cách nào là tại chúng ta?
Không có làn ranh nào rõ ràng cả! ''Tận nhân lực, tri Thiên mệnh.'' Chúng ta phải cố gắng hết sức mình, bằng tất cả nghị lực để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng tình thương!

Yêu nhau trăm sự chẳng nề,
Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng! (Ca dao)

Vâng, TÌNH THƯƠNG xóa tan mọi KHOẢNG CÁCH!

Chúa Nhật Thứ Nhất Mùa Vọng Giáng Sinh,01.12. 2013
(Phan văn Phước nhận từ cô em họ: Trần Kim Phượng.)

* Hãy trân trọng BÀI VIẾT và khích lệ NHẤN NÚT thay lời CẢM ƠN!

Nhấn In

Khoảng cách giữa đời

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
XEM TIẾP CÁC BÀI VIẾT KHÁC:
BÀI VIẾT MỚI CÙNG CHUYÊN MỤC:
    BÀI VIẾT LIÊN QUAN:
      .::§QUY ĐỊNH DIỄN ĐÀN§::.

      Kính chào Quý vị thân mến trong Chúa Kitô!
      CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐẾN VỚI TU ĐẠO TRUYỀN THÔNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM HẢI NGOẠI, là một Diễn đàn hoàn toàn Độc lập vô vụ lợi đặc biệt chú trọng nhiều về mặt Tâm linh.
      Diễn Đàn rất hoan nghinh mọi ý kiến tham gia của Độc giả. Tuy nhiên, đề nghị Quý vị vui lòng soạn thảo Văn bản bằng tiếng Việt.
      >>Xem cách gõ tiếng Việt
      #Phần Bình luận tạo điều kiện cho việc Thảo luận, nêu và Giải đáp Thắc mắc, qua mọi chia sẻ đóng góp ý kiến từ Quý vị.

      §§§ Sau đây là những Quy Định đặc biệt cần Lưu ý: §§§

        *Quan tâm và tôn trọng những lời bình luận, đặc biệt là Cộng đoàn Dân Chúa nói chung.
        *Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự, có tính nhục mạ, bất kính, miệt thị. Vô tình tự đánh mất đạo đức phẩm giá bản thân và được coi là làm gương xấu cho người đời.
        *Không nhiễu sách, vu khống, nói sai sự thật, hoặc mạo nhận một ai. Làm mất danh dự, tư chất con người. Kể như phạm Điều Răn thứ Tám trong 10 Điều Răn Đức Chúa Trời.
        *Tất cả các ngôn ngữ lập trình (html), đường dẫn (link) và Quảng cáo xin miễn đăng.

        *Bài viết ký tên Tác giả không nhất thiết phản ảnh lập trường của Diễn đàn.
        *Nội dung những Lời bình sẽ được xem 24/24. Ban Biên Tập tôn trọng ý kiến của người viết, nhưng dành quyền sửa đổi lời văn, lược trích và tái bản, để phù hợp với thời đại mới.
        *Diễn Đàn có quyền từ chối miễn đăng hoặc xóa bỏ bất cứ Bài viết và Lời bình nào không phù hợp với các Quy Định nói trên.


      Chúa Giêsu sẽ vui và hài lòng khi thấy Bạn thao tác quyền hạn của Bạn trong việc Đăng Bài Mới hoặc Gửi Lời Bình, mong Bạn làm Thành viên, để cùng phát triển Diễn Đàn, đón nhận Tin Mừng Cứu Độ Chúa Giêsu Kitô cho chính mình và mang đến cho mọi người trên Thế giới.

      Kính mong Quý vị cảm thông và quan tâm. Chân thành cảm ơn. Cầu chúc Quý vị nhiều vui vẻ, hạnh phúc và an bình trong Chúa Kitô.

      TM/DIỄN ĐÀN

      Chú ý:
      * Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn hoặc viết (Sưu tầm).
      * Hãy nhấn nút để khích lệ người viết, khi thấy bài hay đáng trân trọng.

      Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
      TU ĐẠO :: www.tu-dao.de :: VĂN HÓA :: TRUYỆN NGẮN-

      Suy Niệm
      Lời Chúa

      Lời Ngài chính là đường dẫn ta về quê trời, là sự thật duy nhất giải thoát ta khỏi tội lỗi và sự chết, là sự sống đem lại hạnh phúc thật hôm nay và mai sau. Suy Niệm Lời Chúa là tiếp xúc, là nghĩ, là sống và hành động theo lời Ngài; và qua đó sẽ cảm nghiệm Ngài thực là đường, là sự thật và là sự sống vĩnh cửu cho ta.
      “Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xẩy đến và đứng vững trước mặt Con Người”.
      (Lc 21, 36).

      FX.P
      Google
      TìmTrên web
      Trong DIỄN ĐÀN TU ĐẠO
      Liên lạc -Trang chủ -[Đăng Nhập]-Nhấn vào để:-[ Thoát ]
      Múi giờ GMT + 7. Hôm nay: Fri Nov 22, 2024 8:00 am.
      Style by Phanxico Xavie TonyP.
      Vbb-ripped by Thien An Kenny Pham
      Powered by phpbb2 ® Version 2.0
      Copyright ©2012 - 2013, Forumotion Ltd.
      Tương thích với trình duyệt Firefox 3.6.8 và độ phân giải 1024x768
      Thông Tin Mạng Lưới Toàn Cầu
      DIỄN ĐÀN TU ĐẠO VIỆT NAM HẢI NGOẠI
      Copyright © 2012 Bản quyền thuộc về Tu Đạo Unna Germany
      Liên hệ: tudaode@yahoo.com, thienan_videostudio@yahoo.com
      Mở Chat Box
      Đầu trang
      Giữa trang
      Cuối trang
      Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất